Người con gái được lựa chọn trở thành Keeper mới – chủ nhân của Lâu đài Luminescence – lại là một cô gái trẻ. Quá trẻ. Quá ngây thơ. Chính vì thế mà rất nhiều thế lực đều muốn giành lấy sự chú ý của nàng, chi phối nàng bằng thứ cảm xúc họ gọi tên là sự yêu mến.
Giữa những kẻ theo đuổi nàng, Luna đã chọn bắt đầu một giao kèo với Cyrus – chàng nhân ngư có phần xa cách nhưng lại đầy cuốn hút.
Giấc mơ được dệt cho Uyen Le.
Fandom: Keeper of the Sun and Moon.
Ship: Cyrus x Luna (OC).
Thể loại: gacha, AU, BG, ngọt, giả vờ yêu.
Số từ: 5269.
Phần tiếp theo: Trăng soi bóng nước.
Thông tin gói gacha
Fluff
Tiên cá x Hoàng tộc
Utopia
Mùa thu
Hợp đồng kết hôn giả/hẹn hò giả

I
Khi mùa thu vừa tô điểm lên Lâu đài Luminescence sắc vàng và cam cũng là lúc nơi ấy chào đón chủ nhân mới.
Luna Rivercrest. Nàng là một cô gái trẻ. Trẻ hơn so với tất cả những Keeper đã từng đặt chân đến đó. Mái tóc nàng mang màu của nắng; không phải cái nắng gay gắt mùa hè, mà là thứ sắc nhàn nhạt của độ thu sớm, của bình minh khi mà mặt trời bắt gặp vầng trăng bạc còn chưa đi ngủ. Tô điểm cho gương mặt của nàng là đôi mắt xanh như màu trời. Nàng kiều diễm, nàng hiền hậu. Ở nàng toát lên cái vẻ ngây thơ quá đỗi, khiến không ít kẻ mong muốn kiểm soát được nàng và thứ sức mạnh tiềm tàng bên trong kể từ khi đôi chân nhỏ bé ấy bước đến New Magi.
Kể cả trong những giấc mơ hoang đường nhất của mình, Luna cũng chẳng ngờ rằng có một nơi mà tất cả các sinh vật siêu nhiên nàng từng biết đến thật sự tồn tại. Trên hết, chính nàng lại là sinh vật cao quý nhất ở đó. Nàng là một Keeper – người giữ cân bằng cho thiên đường ấy. Các Keeper vốn được lựa chọn ngẫu nhiên, và một khi đã bộc lộ sức mạnh, họ được đưa về Lâu đài Luminescence.
Ngay từ khi tin tức về một Keeper mới xuất hiện ở New Magi, tất cả các dòng tộc lớn đều đổ về lâu đài để chúc mừng. Quà cáp chất đầy cả sảnh lớn, và cổng chính chẳng thể đóng trong suốt một tuần liền. Mọi thứ đều vô cùng choáng ngợp với Luna – một cô gái trước đây vốn chưa hề biết đến sự tồn tại của thế giới này.
Thế là các gia tộc lớn ở New Magi đã tự tiến cử con cháu của mình đến Lâu đài Luminescence, phần là để giúp đỡ vị Keeper mới trong quá trình rèn luyện của mình, phần là để bầu bạn cùng nàng. Còn lý do sâu xa hơn thế, có lẽ Luna lúc vừa khám phá ra thân phận mới của mình vẫn chưa tài nào nhìn ra ngay được.
Trong số những người được đưa đến Lâu đài Luminescence, phải kể đến hai anh em nhà Adtaz là Altair và Astrid thuộc loài cambion. Vốn đã quen biết sơ với Astrid từ trước nên Luna cảm thấy thật may mắn khi có cô bạn bên cạnh. Còn có Seraphina Delacroix, một nymph có người chú là Keeper tiền nhiệm trước khi Luna xuất hiện. Chủng tộc wraith gửi đến Yakov Vasilyev, một chàng trai có khả năng chữa trị. Đại diện cho tộc nephilim có Leon Dalton, người mà Luna được biết là con trai của Nghị sĩ quốc hội, nhưng với cái tính ngạo mạn của mình thì anh ta ít được lòng những người khác tại lâu đài. Tộc shifter cử đến một người tên là Kol Foster. Luna có ấn tượng tốt với anh ngay vì từ anh tỏa ra một hào quang thân thiện, dễ gần. Chủng tộc cuối cùng đưa đại diện của mình đến là tộc siren. Sự xuất hiện của cô gái mang tên Thalia Sato ban đầu đã gây rất nhiều tranh cãi trong lâu đài và các dòng tộc lớn. Xưa nay, các siren vẫn bị coi là giống loài bạo lực, chuyên ăn thịt người. Trong mắt hầu như tất cả cư dân ở New Magi, siren chẳng khác nào đám quái vật và Thalia là con quái vật duy nhất đi lại giữa thiên đường nơi họ sống. Luna đã mất vài ngày mới có thể thuyết phục được rằng nàng muốn giữ Thalia, vì nàng đã nhìn thấu mong muốn được ở lại đây của cô, để chuộc tội và để thay đổi định kiến vốn có của người khác về các siren.
Suốt cả tuần liền, Luna mệt rã rời khi phải liên tục tiếp đón các vị khách đến Lâu đài Luminescence. Sau khi đã sắp xếp chỗ ở ổn thoả cho tất cả, nhờ sự giúp sức của các gia nhân làm việc nhiều thế hệ tại lâu đài, nàng mới có thể thở phào đôi chút. Ấy là nàng đang tưởng thế thôi, vì chưa kịp thư giãn thì Luna đã nhận được một “món quà” hết sức bất ngờ vào một đêm nọ.
Ai đó đã đặt ở vườn một vật khổng lồ hình khối trụ. Khi người hầu kéo tấm màn che phủ ra, một thuỷ cung hiện lên trước mặt Luna.
Dưới ánh trăng bạc mờ ảo, khối trụ mang theo một đại dương thu nhỏ đến Lâu đài Luminescence. Bên trong được trang trí bằng san hô, các sinh vật biển sống khác và bốn chiếc cột bằng đá cẩm thạch đỡ lấy một mái che ở trung tâm. Mất một lúc sau khi đám cá nhỏ đã tản ra hai bên, Luna mới nhận ra rằng ở giữa thuỷ cung kia là một cái chòi nghỉ bằng đá trắng, cũng là nơi ẩn nấp của hai nhân ngư.
Một chàng trai và một cô gái. Cả hai đều có những đặc điểm tương đồng với nhau. Nước da sẫm màu của họ nổi bật trên nền đá trắng, và cái đuôi cá của họ nhẹ nhàng quẫy trong nước. Người con gái có chiếc đuôi đen tuyền, lấp lánh ánh vàng. Còn chàng trai mang chiếc đuôi cá màu đen hệt như cô gái, nhưng được dát bằng những chiếc vảy đỏ rực. Ánh trăng rót mật lên dòng nước, tạo ra vầng hào quang phủ lên cơ thể hai nhân ngư. Trong phút chốc, Luna như quên mất cả thở.
Nàng chưa từng thấy thứ gì đẹp đẽ như thế, và khi đôi mắt của chàng nhân ngư khẽ mở, nàng biết đã quá trễ để quay đầu.
“Cressida và Cyrus Monroe, từ tộc nhân ngư, thưa điện hạ.”
Sau khi nghe thấy tên mình được giới thiệu, người con gái bên trong hồ kính mới mở mắt. Những viên ngọc lấp lánh nhất bên dưới đáy hồ cũng không thể nào so bì được với đôi mắt của cô khi cô lướt đến gần hơn về phía vị Keeper trẻ tuổi. Đôi môi của Cressida hé mở, nhưng không một lời nói nào mà Luna có thể nghe hiểu. Tất cả những gì lọt vào tai nàng là một khúc nhạc du dương đầy mê hoặc. Như một kẻ mộng du, nàng tiến đến bên thuỷ cung. Bàn tay nhỏ nhắn của nàng đặt lên lớp kính lạnh ngắt.
Tay của Cressida vươn về phía nàng, và cô mỉm cười. Nhưng trước khi cô kịp chạm vào Luna từ phía bên kia lớp kính dày, nhân ngư còn lại đã xuất hiện, phá vỡ sự kết nối giữa họ. Bài ca du dương đang ru lấy tâm hồn của nàng bỗng chốc im bặt, rồi nhanh chóng nhường chỗ cho một khúc hát khác có phần u ám hơn.
Chàng nhân ngư đưa đôi mắt nâu về phía Luna. Ở khoảng cách gần như vậy, điểm giống nhau giữa hai nhân ngư lại càng hiện rõ hơn bao giờ hết. Nhưng trái ngược với vẻ thân thiện của Cressida, nàng chỉ cảm nhận được sự lạnh nhạt, xa cách từ người em song sinh mang tên Cyrus của cô.
Qua nhiều buổi nghiên cứu lịch sử của thành phố New Magi mà nàng bắt buộc phải học, Luna biết rằng các nhân ngư là sinh vật vô cùng lôi cuốn. Sức quyến rũ của họ có thể làm cho người ta mụ mị đầu óc như thể bị yểm bùa. Tộc nhân ngư khác với tộc siren của Thalia mà nàng đã gặp; họ không khát máu như vậy, và ở họ luôn toát lên vẻ đẹp cao quý của những sinh vật huyền bí bậc nhất trên trần gian.
Thế mà, khi nhìn vào Cyrus, nàng chỉ thấy được sự cô độc cùng bóng tối.
Buổi ra mắt của hai chị em nhà Monroe trở thành tâm điểm bàn tán của cả lâu đài và New Magi trong những ngày tiếp theo sau đó. Ngài Bộ trưởng của tộc nhân ngư – cũng là cha đẻ của Cressida và Cyrus – đã không tiếc công sức và tiền của cho màn trình diễn đêm đó ở Lâu đài Luminescence. Tất cả chỉ để thu hút được sự chú ý của Keeper mới. Kể cả khi không có chiếc hồ kính khổng lồ và tất cả những thứ xa xỉ ở đó, nàng cũng sẽ chẳng thể nào rời mắt khỏi hai chị em nhà Monroe được. Ở họ có một loại sức hút đặc biệt hiếm có. Và nguy hiểm.
Đặc biệt là Cyrus.
Luna bố trí cho cặp song sinh ấy ở khu vực phía Tây, nơi có một hồ nước lớn ở trung tâm một mê cung phủ rêu và những cột đá mang đầy dấu vết thời gian. Ban đầu, Cressida phản đối, vì cô cho rằng cả hai người họ nên được ở cùng một tòa tháp với Keeper và những người khác. Nhưng Cyrus lại kiên quyết chọn hồ nước yên tĩnh. Các nhân ngư khi lên cạn đều có thể đi lại bằng hai chân. Tuy nhiên, họ vẫn cần ở gần nguồn nước để duy trì sức mạnh. Sau cùng, Cressida đành chịu thua đứa em song sinh của mình mà dọn đến khu vườn sau khi được Luna hứa hẹn rằng cả hai đều sẽ có phòng riêng ở tòa tháp chính của nàng.

II
Khoảng thời gian vừa mới đến Lâu đài Luminescence, có vô số thứ mà Luna phải học. Nhờ có sự giúp đỡ từ những người bạn mà nàng không cảm thấy mọi thứ quá sức mình nữa. Lâu đài rộng lớn cũng chẳng còn quá trống trải, lạnh lẽo. Dường như mọi nơi nàng đặt chân tới, từ sáng sớm đến khuya muộn, đều có ai đó bầu bạn cùng nàng.
Astrid vốn đã quen biết Luna từ trước, thường xuyên học và dùng bữa cùng nàng. Không những vậy, chỉ trong vài ngày mới đến lâu đài, Astrid đã tổ chức không dưới chục sự kiện nho nhỏ để những thành viên từ các gia tộc gắn bó hơn, đặc biệt là với Luna.
Altair cũng hay xuất hiện để tháp tùng Astrid và Luna. So với vẻ kiều diễm thời thượng của Astrid, anh lại chọn lối ăn mặc giản dị hơn. Sự nhã nhặn và tinh tế của anh khiến Luna cảm thấy được nâng niu. Tuy vậy, anh lại cần đến sự giúp đỡ của nàng trong việc pha chế độc dược và các nghi lễ ma thuật.
Nếu Altair tỏ ra vụng về trong các lớp học kể trên thì Seraphina lại chẳng để lộ điểm yếu nào. Dường như cô là định nghĩa của sự hoàn hảo. Đôi lúc Luna đã nghĩ rằng thay vì tự mình tìm kiếm thông tin trong thư viện ma thuật, nàng có thể tiết kiệm công sức bằng cách đến hỏi Seraphina. Tuy giỏi giang là thế, song kỹ năng giao tiếp của cô nàng thực sự không được ổn lắm.
Một người bạn khác còn kiệm lời hơn cả Seraphina là Yakov. Vì anh là người từ tộc wraith, đôi lúc Luna sẽ bắt gặp gương mặt anh lù lù hiện ra từ một trong những bức tường trong lâu đài, hoặc anh sẽ xuất hiện ngẫu nhiên không một tiếng động ở đâu đó gần cô. Thoạt đầu, anh dọa nàng sợ chết khiếp. May mắn thay, Yakov đã hiểu được điều đó và bắt đầu xuất hiện trước mặt nàng như cách con người thường làm.
Thalia thì vẫn làm người khác sợ chết khiếp và né xa. Song, qua vài sự kiện nhỏ của Astrid tổ chức, cô có vẻ đã biết thêm nhiều người bạn mới và quen dần với cuộc sống ở đây. Sau tuần đầu tiên, cô nàng đã bắt đầu đặt biệt danh cho vài người ở lâu đài, riêng Luna được cô ưu ái gọi bằng cái tên “Moony” thật ngọt ngào.
Phải nói rằng, sự năng nổ của Astrid đã giúp Luna rất nhiều trong việc quản lý cả Lâu đài Luminescence và gắn kết những người ở đó. Tuy nhiên, chính Luna phải đứng ra can ngăn trận ẩu đả suýt nữa đã xảy ra giữa cô và Leon. Vì thường có suy nghĩ trái chiều mà họ không tiếc công sức hạ bệ nhau nhiều nhất có thể, khiến Luna đau hết cả đầu.
Còn người hiền hậu, dĩ hoà vi quý nhất ở lâu đài chính là Kol. Trong thời gian rỗi việc, anh hay biến hình thành động vật nhỏ để mua vui cho Luna. Hào quang ấm áp như đoá hoa hướng dương của anh khiến nàng vô cùng dễ chịu. Nàng cũng rất vui khi biết rằng Kol thật sự quan tâm đến Thalia, dù hai người hay chí chóe suốt ngày. Nhưng điều đó lại khiến họ trông như chị em cùng một nhà.
Nếu có ai đó trong lâu đài mà Luna chưa có cơ hội tiếp xúc nhiều, thì đó ắt hẳn phải là Cyrus. Trong khi người chị song sinh của mình thường xuyên đến thăm hỏi nàng mỗi ngày, anh dường như không quan tâm lắm đến việc đó. Anh còn vắng mặt cả trong buổi tiệc đầu tiên mà Cressida tổ chức ở Lâu đài Luminescence với mục đích giống hệt như Astrid, đó là gắn kết mọi người từ các chủng tộc khác nhau. Luna đã dành cả nửa buổi tối băn khoăn vì sao Cyrus không xuất hiện, và nửa còn lại là sự tò mò muốn biết anh đang ở đâu.
Khi buổi tiệc đã dần đến hồi kết, đôi chân của Luna đã khiêu vũ đến mức nhũn cả, nàng lén ra vườn một mình để hít thở không khí trong lành. Có lẽ nàng đã hơi say sau vài ly rượu được mời, hoặc có lẽ nàng chỉ đi theo tiếng ngân nga khe khẽ vào trong mê cung và sau cùng dừng lại bên hồ nước. Ở đó, nàng bắt gặp Cyrus giữa đàn đom đóm chập chờn xung quanh.
Bên mép hồ, tấm lưng trần của anh đang quay về phía Luna. Giai điệu mà anh đang khẽ hát đã trở nên quen thuộc với nàng kể từ đêm đầu tiên anh và Cressida đến đây.
Chẳng biết đã bao nhiêu lần khung cảnh hệt như thế này xuất hiện trước mắt Luna, nhưng ở một khoảng cách rất xa. Từ phòng ngủ của nàng, bên ban công nhỏ, nàng có thể nhìn thấy hồ nước giữa mê cung này. Hằng đêm, nàng bắt gặp bóng nhân ngư ấy ngồi bên mép hồ, lưng tắm đẫm ánh trăng, chiếc đuôi khẽ đùa nghịch với làn nước mát. Hằng đêm, khúc ca ấy sẽ được cất lên, rất khẽ, nhưng bằng cách nào đó, nó luôn tìm được đường đến gõ cửa phòng của Luna. Nàng tò mò về giai điệu ấy, cũng như đôi môi đã cất nó lên.
Mỗi nhân ngư đều có một khúc hát của riêng mình. Nó là đặc biệt, là duy nhất. Nó là sức mạnh của họ, là trái tim và tâm hồn của họ. Người ta rỉ tai nhau rằng, khúc hát của nhân ngư đều có ma lực đặc biệt, có kẻ đã mất cả mạng sống của mình chỉ vì muốn chiếm lấy nó.
Giờ đây, bài ca ấy đang ở trước mắt Luna. Thật gần. Như thể chỉ cần vươn tay ra, nàng sẽ nắm được nó trong lòng bàn tay.
Nhưng giai điệu kết thúc vào lúc tiếng gót giày nàng giẫm vào lá khô vang lên.
Cyrus xoay đầu lại. Những con đom đóm bị anh thu hút nhanh chóng tản ra quanh hồ. Luna là người lên tiếng trước:
“À… Chào Cyrus… Xin lỗi nếu tôi quấy rầy anh.”
Trái với mong đợi của Luna, chẳng có một lời thân thiện nào dành cho nàng. Thay vào đó, Cyrus chỉ lạnh nhạt nói:
“Buổi tiệc của chị gái tôi chán đến mức cô phải bỏ ra đây à?”
“Không phải…” Luna đáp. Nàng đang cân nhắc việc có nên tiến lại gần anh thêm chút nữa. “Tôi chỉ tình cờ đến đây thôi… Mà sao anh không đến dự tiệc?”
Cyrus không trả lời ngay. Anh quan sát Luna tiến thêm một bước về phía mình, sau đó đáp lời cô bằng một câu hỏi khác:
“Người ta không cảnh báo cô rằng đơn phương tiếp cận một nhân ngư rất nguy hiểm à? Đặc biệt là tôi.”
Luna dừng lại. Nàng vô thức cắn nhẹ môi dưới. Có lẽ nàng nên quay trở về buổi tiệc. Nhưng đây là cơ hội tốt nhất để trò chuyện với Cyrus kể từ lúc anh xuất hiện đến nay.
“Tôi không thích bị quấy rầy.” Anh lại nói.
“Tôi đã làm điều đó rồi đấy thôi,” Luna đáp. “Quấy rầy anh đấy. Vậy thì anh sẽ làm gì?”
Phản ứng của nàng trước lời nói mang đầy tính đe dọa của anh khiến Cyrus hơi bất ngờ. Sau đó, một nụ cười nửa miệng hiện trên gương mặt anh.
“Gan dạ nhỉ. Tôi không trông đợi ít hơn thế từ một Keeper đâu.”
Luna thả lỏng vai và mỉm cười. Nàng xem lời Cyrus vừa nói như một lời khen, là sự cho phép nàng tiến đến gần, bước vào lãnh thổ của anh. Nàng tự động ngồi xuống cạnh nhân ngư, tháo giày và nhúng đôi chân đã hơi tấy đỏ do khiêu vũ của mình xuống hồ nước. Chiếc đuôi của Cyrus ngừng quẫy, nhưng không thu hẳn về mà được thả trôi thư thái bên cạnh chân của Luna.
“Hoá ra anh vẫn nhớ tôi là Keeper à? Theo luật lệ ở New Magi, mọi cư dân đều phải cúi chào và tỏ lòng thành kính đối với Keeper đấy.”
Nàng quay sang nhìn Cyrus đầy ẩn ý. Anh có vẻ vừa thêm phần ngạc nhiên với cách cư xử của nàng. Nàng hoàn toàn khác hẳn những gì anh đã nghĩ từ trước sao?
“Cô sẽ tống tôi vào hầm ngục vì tội bất kính sao, thưa điện hạ?”
Cái cách Cyrus nhấn mạnh những từ cuối trông chẳng có gì là sợ hãi cả. Luna phì cười:
“Tất nhiên là không. Tôi sẽ tha tội cho anh lần này, vì… thú thật là tôi không biết ở Lâu đài Luminescence có một hầm ngục đấy.”
“Tôi chẳng muốn là người đầu tiên thử đến đó đâu.” Cyrus đáp.
Gió nổi. Mặt nước lăn tăn gợn sóng như một tấm màn vàng nhạt đắp lên đôi chân của Luna. Nàng tò mò nhìn sang bên cạnh. Hàng lớp vảy san sát và chồng lên nhau, dệt lại thành một chiếc đuôi quý giá.
“Có đau không?” Luna chợt hỏi. “Khi các nhân ngư lên cạn ấy.”
Hẳn là họ đã phải trải qua muôn vàn khó khăn, đau đớn để học được cách đi lại trên mặt đất như con người. Cyrus nhìn nàng. Ánh mắt sắc lạnh của anh khiến nàng thấy như mình vừa hỏi chuyện gì đó không nên vậy. Sau cùng, anh chỉ đáp:
“Lúc đầu thì có. Nhưng một khi đã quen rồi thì tôi chẳng còn để ý đến nó nữa.”
Sự tĩnh lặng lại trở về bên hồ nước một lúc nữa. Luna rất muốn trò chuyện với Cyrus, nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Xem chừng Cyrus cũng không có nhã hứng kéo dài cuộc trò chuyện này.
Nhấc hai chân lên khỏi hồ, Luna thu chúng gọn lại và nói: “Đến lúc tôi phải quay về rồi. Rất vui được trò chuyện cùng anh, Cyrus. Mong rằng chúng ta sẽ có thể gặp gỡ nhiều hơn.”
Nàng mỉm cười và đứng dậy, tay nắm lấy đôi giày của mình. Cyrus không chào tạm biệt nàng, nhưng ngay lúc nàng vừa quay lưng đi, có một tiếng “tõm” thật lớn vang lên, và nàng nghe thấy giọng của Cyrus sau đó:
“Tôi không đến đây để làm bạn với cô.”
Luna chầm chậm quay đầu. Cyrus đang thả mình trong hồ, với phần ngực trở lên vẫn giữ trên mặt nước để nhìn nàng với vẻ thờ ơ đến mức đau lòng.
“Đáng ra tôi phải tiếp cận cô,” anh nói thêm. “Giống như đám ong vo ve bên cạnh cô cả ngày. Đó là điều cô mong đợi, đúng chứ?”
“Cyrus…”
“Họ đều muốn thứ gì đó từ cô – một Keeper. Vì cá nhân hay vì gia tộc của họ thì đều như nhau cả thôi. Cô không ngây thơ đến mức nghĩ rằng họ thật lòng quan tâm cô chứ?”
Vẻ mặt hoang mang của Luna đã cho Cyrus đáp án. Anh bật cười.
“Thế mà tôi cứ tưởng cô thâm sâu hơn vẻ ngoài vô hại đó chứ.”
Có gì đó vừa vụn vỡ trong lòng Luna. Nàng từ chối tin rằng ở nơi thiên đường này lại tồn tại những suy nghĩ xấu xa, toan tính. Nàng từ chối tin rằng tình bạn giữa mình và những người đã đến với nàng đều xuất phát từ sự lợi dụng. Hai tay nàng siết chặt thành nắm.
“Nếu họ đến đây vì lợi ích cá nhân, vậy còn anh thì sao, Cyrus? Anh có gì khác họ chứ?”
Cyrus nghiêng đầu, rũ những giọt nước vô tình hắt lên trên tóc đi và đáp:
“Ngay từ khi sinh ra, tôi đã là một trong số họ. Cô nói đúng. Tôi chẳng có gì khác họ cả. Tôi đến đây cũng vì mục đích riêng của gia tộc mình. Nhưng cô có thể yên tâm rằng tôi sẽ không đeo cho mình chiếc mặt nạ nào khác để tiếp cận cô. Như cái cách chị gái song sinh của tôi đang làm đấy.”
Luna cảm thấy cơn giận cuộn lên trong lòng. Nàng không nói thêm gì nữa mà xoay người bỏ đi. Vì sao Cyrus lại nói như vậy về Cressida, về tất cả những người mà nàng đã coi như bạn bè kể từ khi đến đây? Anh đã quen biết hầu như tất cả bọn họ từ trước khi Luna xuất hiện rất lâu. Và trong thâm tâm nàng biết, có thể anh đã đúng. Nàng chỉ không muốn tin điều đó là thật.

III
Một Keeper mang trong mình sức mạnh ngang với trời đất, là người có trách nhiệm cân bằng thế giới và gìn giữ hòa bình giữa các giống loài. Khi một cô gái trẻ và hiền lành như Luna ngồi lên vị trí đó, chẳng ít thế lực muốn thao túng nàng. Đó là điều mà Cyrus đã cảnh báo nàng đêm đó.
Luna vẫn cố hết sức để mối quan hệ giữa nàng và những người bạn không có gì thay đổi. Tuy vậy, mọi chuyện trở nên xáo trộn hết cả lên khi Leon đến gặp nàng vào một buổi chiều. Anh nói:
“Chúng ta hẹn hò đi.”
Luna đã sốc đến mức suýt nữa làm rơi tách trà còn uống dang dở. Tất nhiên, nàng chọn lịch sự từ chối. Họ chỉ mới quen biết nhau có hai tuần. Nếu nói rằng anh có tình cảm với nàng thì là một lời dối trá trắng trợn. Tuy nhiên, Leon không che giấu việc mình cảm thấy Luna rất thú vị, ngoài việc nàng là một Keeper ra, và anh mong muốn được gần gũi nàng thêm nữa.
Chuyện Leon muốn hẹn hò với Luna đã gây ra phản ứng không lường trước được ở Lâu đài Luminescence. Những người khác cũng bắt đầu thử vận may với nàng. Thalia nói rằng nếu Leon có thể mời Luna hẹn hò chỉ vì thấy nàng thú vị thì cô cũng làm như thế. Kol thì bày tỏ anh đã cảm nắng nàng từ lúc vừa đến đây. Giữa những lời mời hẹn hò bất ngờ rơi từ trên trời xuống, Luna càng hốt hoảng hơn hết khi Astrid – người bạn thân luôn lắng nghe cô tâm sự – lại nói thế này:
“Nếu có ai đó ở New Magi xứng đáng hẹn hò với cậu, đó phải là tớ, nhỉ?”
Đó là giọt nước làm tràn ly khiến Luna bắt đầu chạy trốn.
Nàng luôn mong muốn kết thân với mọi người. Nhưng hẹn hò lại là một chuyện khác! Chỉ trong một thời gian ngắn mà Luna nhận được biết bao lời bày tỏ như vậy, đã thế, Astrid và Leon còn thường xuyên công khai đối đầu với nhau để giành cơ hội được ở bên nàng. Là những buổi dạo mát trong vườn, là chuyến đi thăm thú thành phố bên ngoài lâu đài,… Cả nơi yên tĩnh như thư viện giờ đây cũng không còn là chỗ trốn tránh lý tưởng cho Luna nữa kể từ khi Yakov tìm thấy nàng ở đó một mình.
Chuyện học hành phép thuật đã khiến vị Keeper yêu kiều hoa cả mắt rồi, ấy thế mà nàng vẫn phải xử lý thêm vấn đề tình cảm nữa. Cứ như thể cả lâu đài bị bỏ bùa và nhận ra họ yêu nàng chỉ sau một đêm. Những người đã bày tỏ lòng mình như Astrid và Leon thì công khai đấu đá nhau. Số còn lại, tuy chưa kịp mời Luna hẹn hò, song nàng bắt đầu nhận thấy sự kỳ quặc trong cách cư xử của họ.
Đã đến lúc chuyện này phải chấm dứt thôi.
Trên đường loay hoay một mình ra khỏi lâu đài, Luna tình cờ bắt gặp Cyrus đang cho đám mèo hoang ăn ở cổng sau. Nàng định lẻn đi mà không chào, thế nên nàng kéo chặt chiếc mũ trùm đầu lại và rón rén đi đằng sau anh.
“Với bộ dạng đó thì cô không trốn khỏi họ được lâu đâu.”
Giọng nói của Cyrus đột ngột vang lên khiến Luna khựng lại. Nàng ném về phía anh một cái liếc.
Cyrus cười khẩy. “Cô là Keeper đầu tiên phải trốn tránh trong chính lâu đài của mình như thế đấy.”
Luna tiến lại gần. Nếu không phải vì lũ mèo hoang quá đáng yêu đang được anh cho ăn kia, có lẽ cô đã mặc kệ anh mà tiếp tục chuyến đi bí mật của mình.
“Tôi không trốn tránh. Chỉ là… Tôi muốn đi dạo mà không bị quấy rầy nữa thôi.”
Cyrus đặt bát đồ ăn đầy ắp, thơm mùi hải sản xuống sàn cho bọn mèo tự chia nhau. Sau đó, anh hất đầu về hướng bên ngoài lâu đài.
“Vẫn còn muốn đi chứ?”
Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Luna lại đồng ý đi cùng Cyrus. Nắng chiều ấm áp hôn lên tóc và mặt nàng. Người bạn đồng hành lần này của nàng không nói gì, chỉ lẳng lặng đi bên nàng ngắm nhìn những cửa hàng trong thành phố. Theo một cách nào đó mà sau gần một tuần bị làm phiền liên tục, Cyrus bỗng dưng trở thành người duy nhất khiến Luna cảm thấy thật sự dễ chịu khi ở bên.
Khi vô tình rẽ vào một con đường đông đúc, Luna bị vây lấy bởi đám đông đi ngược hướng với mình. Nàng muốn quay trở lại, nhưng đã quá trễ. Bị xoay mòng mòng, Luna bối rối thu mình lại, dùng hai tay ôm lấy thân. Đúng lúc đó, một cơ thể rắn chắc xuất hiện trước mặt nàng, đưa nàng lùi dần vào trong góc tường và che chắn nàng khỏi dòng người.
Luna ngước mắt lên nhìn. Cyrus đang ở rất gần. Gần đến mức nàng có thể cảm nhận hơi thở ấm áp của anh trên tóc mình, còn trái tim nàng thì đập to hơn cả tiếng chân người qua đường. Hai tay anh chống ở khoảng tường hai bên vai Luna, giữ cho nàng không bị người khác vô ý đụng chạm phải. Một lúc sau, khi đoàn người đã tản ra hết, Cyrus mới lùi lại.
“Ổn rồi,” anh nói.
“Cảm ơn anh, Cyrus…” Luna đáp. Gò má nàng hây hây hồng. Buổi chiều lặng lẽ trôi khi họ tiếp tục tiến bước. Trên đường quay về, Cyrus hỏi:
“Vậy cô tính giải quyết chuyện ở lâu đài thế nào?”
“Trốn tránh mãi cũng không phải là tốt. Có lẽ tôi nên cân nhắc nhận lời hẹn hò với một ai đó để những người khác không trông chờ gì nữa…”
Cyrus không nói gì một lúc lâu. Vai Luna khẽ chạm vào bắp tay anh khi bước đi cạnh nhau. Hai cái bóng đổ dài về phía trước. Trong sự ngỡ ngàng của nàng, anh lên tiếng:
“Tôi thì sao?”
“Hả?…”
Cyrus giải thích: “Nếu cô nhất quyết phải chọn một ai đó để che mắt người khác, có thể tôi sẽ giúp được cô.”
Luna vẫn ngỡ ngàng. Nàng không thể hiểu được vì sao Cyrus lại đề nghị như thế, trong khi rõ ràng anh chẳng có hứng thú gì với nàng.
“Tôi làm điều này chỉ vì bản thân mình thôi. Như đã nói, tôi và Cressida có nhiệm vụ tiếp cận cô. Và cha của chúng tôi đang sốt ruột lắm rồi. Tôi có thể vờ như đã chiếm được trái tim của cô để lão ấy ngừng ép buộc chúng tôi làm những chuyện tệ hại hơn. Trong lúc đó, cô có thể chuyên tâm vào việc thực hiện nghĩa vụ Keeper của mình mà không phải khó xử với mọi người ở đây nữa.”
Nghe như một giao kèo có lợi cho đôi bên. Tuy vậy, Luna vẫn còn nhiều điều băn khoăn.
“Chúng ta sẽ chỉ giả vờ yêu đương thôi, đúng chứ?” Nàng hỏi.
“Tất cả chỉ là một vở kịch. Trong trường hợp cô muốn nhiều hơn nữa, tôi không đảm bảo mình có thể đáp ứng được đâu.”
Cyrus đột ngột cúi người về phía Luna, lại còn nhếch miệng cười thật nguy hiểm. Nàng vội lùi lại, thầm nghĩ rằng giữa cả hai nên có một bản “hợp đồng cư xử” để tránh những cảm xúc bất chợt không nên có thế này. Nàng đáp:
“Nghiêm túc mà nói, tôi cũng chưa nghĩ ra được ý kiến nào hay hơn. Trước mắt, chúng ta cần một câu chuyện thuyết phục họ đã.”
“Không cần nghĩ ngợi nhiều đâu,” Cyrus nói. Anh tiến lên trước một bước và chìa tay về phía Luna. “Chỉ cần nói với họ rằng chúng ta đã bí mật gặp gỡ nhau suốt thời gian qua, và giờ thì không thể nào rời mắt khỏi nhau được nữa. Cô thấy sao, thưa điện hạ?”
Luna không nghĩ lý do đó là đủ để khiến người khác tin rằng nàng và Cyrus đang yêu nhau. Nhưng không thử thì làm sao biết được? Gác bỏ sự ngập ngừng sang một bên, nàng mỉm cười, nắm lấy bàn tay trước mặt. Tay trong tay, cả hai bước qua cánh cổng lâu đài.
Phần tiếp theo của truyện mang tên “Trăng soi bóng nước” đang được thực hiện.

24.10.2024
OC thuộc về Uyen Le.
Cốt truyện được xây dựng bởi Kỳ Kỳ (Tiệm Dệt Mộng).
Để lại một bình luận