Chuyện thứ năm

Chuyện Lunaire tìm công thức làm kẹo mừng sinh nhật anh.

Lấy cảm hứng từ thẻ sinh nhật No-Return Night của Caleb.

Khách mời đặc biệt: Jade – OC của Nhạc Vũ Phiến Di.

Buổi chiều hôm ấy, Lunaire đúng một mình trước dãy kệ chất đầy những quyển sách về công thức làm đồ ngọt ở cửa tiệm Serein. Loay hoay mãi mà vẫn chưa tìm được thứ mình cần, cô đi đi lại lại dọc theo hàng sách, lại còn lẩm nhẩm với chính mình: 

“Đâu rồi nhỉ? Đâu rồi nhỉ?”

Từng quyển sách ở hàng dưới cùng lên đến tầm mắt đã được Lunaire kiểm tra nhanh qua hết. Tuy nhiên, chúng không có thứ mà cô tìm kiếm. Chỉ còn lại sách ở các giá phía trên. Nhưng chúng lại quá cao so với cô. Thế là cô kiễng chân, vừa đi dọc theo hàng sách một lần nữa vừa điểm qua các tựa sách mà cô khó khăn lắm mới đọc được.

“À ha!” Lunaire reo lên khi tìm thấy một quyển đã khá cũ. Gáy sách sờn hết cả, nhưng tựa sách trên đó vẫn còn có thể đọc được. Cô vươn tay lên với vẻ háo hức, như thể chỉ còn vài phân nữa thôi là cô sẽ chạm tay đến được với món kẹo ngọt tuổi thơ tưởng chừng đã mất. 

Dù cố thế nào thì Lunaire cũng chỉ chạm được đầu ngón tay vào phần kệ gỗ. Thế rồi bỗng dưng đôi chân cô rời khỏi mặt đất, cả cơ thể được nhấc bổng lên để bàn tay có thể chạm tới quyển sách ấy.

“Ơ?…” 

Có lẽ cô hoa mắt, hoặc có lẽ là Jade—chị chủ quán Serein—đang thật sự đỡ cô lên bằng hai tay quanh eo cô. Lunaire vội tóm lấy quyển sách mình cần trước khi được nhẹ nhàng tiếp đất. 

“Ơ… Ừm… Cảm ơn chị…” Lunaire lí nhí nói trong lúc hai má cô ửng hồng mỗi lúc một rõ rệt. Ngoài anh trai ra, chưa từng có ai nhấc bổng cô lên như vậy. Jade dường như chỉ tiện tay làm việc đó để giúp đỡ cô thôi. Dù thế nào thì đột ngột được nâng lên như thế, Lunaire thấy ngượng ngùng. Mà mỗi lần cô ngượng, mặt mũi sẽ đỏ hết cả lên.

“Em bị sốt hả, Lunaire?” Jade hỏi. Chị đưa tay lên trán cô để kiểm tra nhiệt độ.  

Lunaire có đôi chút giật mình. Cô vội nâng quyển sách lên để che một phần gương mặt mình và lắc đầu nguầy nguậy. “K-Không đâu ạ…”

“Nếu cần tìm sách gì thì cứ bảo chị trước là được mà.” 

Jade tia nhanh qua bìa sách mà Lunaire đang cầm. Cô mới nói với chị:

“À, lúc nãy em đến nhưng chỉ có bạn nhân viên trông tiệm thôi. Em cũng không rõ tựa sách mình cần nữa, thế nên mới vào đây tự tìm kiếm một mình.”

Sách dạy nấu nướng như quyển trong tay Lunaire không phải là thể loại mà cô hay đọc khi đến tiệm. Điều đó lại khiến cho Jade thấy tò mò. Chị hỏi:

“Em muốn làm đồ ngọt à?”

Lunaire gật đầu lia lịa. “Vâng. Không phải mấy món đồ ngọt đang thịnh hành gần đây đâu. Em đang tìm công thức làm bánh kẹo từ hồi hơn chục năm trước ấy.”

“Vậy thì đây không phải là quyển sách em cần đâu.” Jade nhấc nó ra khỏi tay Lunaire. “Chính xác thì em định làm món gì?”

Cô đáp:

“Em muốn làm kẹo trái cây, loại viên cứng để trong hộp thiếc thuở xưa từng bán rất chạy ấy ạ. Chị biết chứ? Cái viên tròn tròn, be bé thế này này…”

Lunaire dùng tay để mô tả lại kích thước viên kẹo, rồi lại vẽ ra một hình tròn tượng trưng cho cái hộp thiếc.

“…Ngoài ra còn có bánh ngọt, loại xốp xốp như cắn vào mây ấy…” 

Cô lại tiếp tục tả loại bánh mình cần. Jade nhìn tay cô múa qua múa lại một hồi trong không trung, kiên nhẫn lắng nghe để còn tìm sách cho cô.

“Chị hiểu rồi.” Jade nói sau khi Lunaire dừng lại. “Đi theo chị.”

Nói rồi, Jade ra hiệu cho Lunaire đi theo mình. Chị chọn ra vài quyển sách khác, trông còn cũ kỹ hơn cuốn ban nãy. Thoạt đầu, chị đưa sách cho cô, nhưng khi thấy đôi tay bé nhỏ của cô cầm không xuể nữa, chị mới ôm chúng ra phòng đọc và đặt ở chiếc bàn cô hay chọn khi đến quán.

Phần còn lại của chiều hôm ấy diễn ra trong thinh lặng, khi Lunaire vùi đầu vào nghiên cứu những công thức nấu ăn từ thập kỷ trước. Chốc chốc, cô tỉ mẩn ghi chú lại vào trong sổ tay mang theo mình, lại còn cười tủm tỉm khi tìm thấy được thứ gì đó hay ho. Cô cất công như thế cũng vì muốn tự tay chế biến lại hương vị ngọt ngào của tuổi thơ cho dịp sinh nhật của người cô thương mến nhất trên đời. Chỉ nghĩ đến vẻ mặt và nụ cười của anh khi nếm thử thôi cũng khiến cô nâng cao quyết tâm phải làm cho bằng được những món ấy rồi.

Khi hoàng hôn đổ lên ô cửa kính, Lunaire mới ngẩng đầu lên và chợt nhận ra cô đã ở tiệm Serein lâu hơn dự tính rồi. Cô định ôm sách trả về kệ thì nghe tiếng Jade vọng lại từ bên quầy:

“Cứ để sách đấy đi.”

“Ơ, vâng. Cảm ơn chị nhiều lắm.” Lunaire vui vẻ reo lên. Cô cất đồ dùng của mình vào trong túi xách và đến trước quầy, nơi bó hoa hướng dương mini cô đem đến lúc nãy đã được Jade cho phép ngự trong một cái bình thuỷ tinh ở mặt tiền. 

“Em cứ lo mình miêu tả kém quá, làm phiền chị tìm sách cho.” Lunaire nói thêm.

Jade ngừng lại công việc kiểm tra sổ sách của mình đằng sau quầy. Chị nhìn Lunaire một chút rồi đưa tay vỗ nhẹ lên đầu cô trong sự ngỡ ngàng của người được khen:

“Thế à? Chị thấy không vấn đề gì. Mà em có năng khiếu học thủ ngữ đấy. Có ý định thử không?”

Chuyện hoa kể – Mục lục

09.06.2025

OC Jade thuộc quyền sở hữu của Nhạc Vũ Phiến Di (Sora).

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: ฅ^•ﻌ•^ฅ