Cuộc sống dịu dàng của đôi vợ chồng son, Temma và Miyabi cùng chuyến du lịch hè của họ.
Giấc mơ được dệt cho Nguyễn Quỳnh.
Fandom: HOLOSTARS
Ship: Hanasaki Miyabi x Kishido Temma
Thể loại: tình trai, ngọt.
Số từ: 2032.
⚠️ R16- Nội dung truyện không phù hợp với người dưới độ tuổi 16.
Cân nhắc trước khi đọc thêm.

Hạnh phúc chẳng phải là thứ lớn lao to tát gì, mà nó lại đến từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống. Giống như đôi vợ chồng trẻ Kishido Temma và Hanasaki Miyabi vậy.
Mỗi sáng, họ cùng nhau thức dậy và làm bữa sáng. Cơ quan của cả hai khá gần nhau nên họ luôn tay đan tay đi tàu điện ngầm. Chỉ cần một cái nhìn sơ qua cũng đủ biết họ dành cho nhau biết bao yêu thương. Vị ngọt của cuộc sống đầu hôn nhân vẫn còn vương trên ánh mắt, trong nụ cười họ dành cho nhau. Và cứ thế, kết thúc một ngày dài, Temma sẽ đến trước công ty của Miyabi đợi cậu. Họ lại cùng nhau về nhà, cùng nấu bữa tối và kể cho nhau nghe những chuyện ở nơi làm việc ngày hôm đó. Mỗi ngày đều kết thúc bằng một cái hôn, và lời chúc ngủ ngon. Đôi khi họ không chỉ dừng lại ở đó.
Được bắt đầu và kết thúc mỗi ngày bên nhau, đó là niềm hạnh phúc giản đơn mà cả hai người họ đều rất trân trọng. Tuy vậy, dạo này công ty Myabi có vẻ bận rộn hơn trước. Cậu tan làm trễ hơn và thường xuyên phải đem việc về nhà. Ngay cả cuối tuần cũng hầu như chẳng còn thời gian dạo chơi cùng chồng như trước. Thấy vậy, Temma có phần lo lắng.
Vừa hay, chuyến du lịch hè của công ty Temma tổ chức đến ngay khi anh mải bận lòng nghĩ cách giải tỏa căng thẳng cho Miyabi. Ban đầu khi nghe anh ngỏ lời mời, cậu chần chừ lắm vì còn công việc của mình. Thế nhưng, kể từ tuần trăng mật đến nay, cả hai người họ chưa du lịch xa cùng nhau. Cậu cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này và làm Temma thất vọng.
Một chiều cuối tuần, Temma đưa Miyabi đi mua sắm chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới. Anh chợt nhớ về ngày mới yêu nhau khi còn học đại học, mỗi khi rảnh rỗi họ cũng thường hẹn nhau trong trung tâm mua sắm thế này. Ở bên Miyabi đã lâu, Temma biết vợ mình hay bệnh vặt. Vì thế mà anh mua rất nhiều loại thuốc, thuốc cảm, say xe, si-rô ho,… Đến nỗi Miyabi vừa thấy buồn cười, lại vừa rất cảm động.
“Em không ốm yếu thế đâu mà!” Cậu nói.
“Anh chỉ mua để đề phòng trước thôi. Dạo này em thường xuyên thức khuya. Anh không muốn vợ mình đi du lịch mà lại nằm bẹp trên giường bệnh đâu…”
Rồi, Temma tiến lại gần Miyabi, nghiêng đầu sát lại bên tai cậu và thì thầm:
“… Nhất là khi anh đã lên kế hoạch cho nhiều hoạt động với vợ lắm đấy!”
Hai má Miyabi ửng hồng khi cậu hiểu ngay ý Temma. Cậu nhanh chóng ngó ra xung quanh xem có vị khách nào trong hiệu thuốc đứng gần họ không. May mắn thay, chỉ có cậu là nghe được những lời Temma vừa nói. Thật bạo gan! Dương như anh càng lúc càng trở nên nồng nhiệt hơn từ khi họ cưới nhau.
Temma mỉm cười đắc ý khi thấy phản ứng của Miyabi. Chuyến mua sắm vẫn diễn ra bình thường, dù thỉnh thoảng, Temma lại trêu chọc vợ. Với tính cách ôn hòa như Miyabi, cậu chẳng thể nổi giận với anh. Trái lại còn cảm thấy rất hạnh phúc vì được yêu thương và quan tâm đến như vậy.
Những ngày tiếp theo sau đó, Miyabi cố gắng thu xếp công việc ổn thỏa để có thể tận hưởng chuyến du lịch cùng chồng. Càng đến gần ngày đi, trong lòng cậu càng bồi hồi nhớ lại tuần trăng mật của hai người họ. Tuy lần này đi cùng đồng nghiệp của Temma, song cảm giác được cùng anh chu du, ngắm nhìn thế giới bên ngoài khung cảnh náo nhiệt của thành phố làm cho cậu háo hức hơn bao giờ hết.
Ngày khởi hành cũng đến. Sau chuyến bay ngắn, họ cùng nhau lên xe về khu du lịch. Đoạn đường rợp nắng hè và những tán cây xanh mát, xa khỏi thành phố chật hẹp, chen chúc nhà cao tầng. Khung cảnh thiên nhiên dường như làm lòng người ta dịu lại. Miyabi cũng thấy thư thái hơn. Cậu khẽ tựa đầu vào vai Temma và nhắm đôi mi lại.
“Em mệt à?” Giọng của Temma thật ấm. Giống như khúc nhạc hè êm dịu bên tai. Miyabi mỉm cười, đáp:
“Không ạ. Em chỉ đang tận hưởng giây phút này thôi.”
Temma cũng bất giác cười theo. Vợ của anh lúc này giống như một chú mèo nhỏ quá chừng! Anh vui mừng vì quyết định đưa Miyabi đi du lịch cùng là điều đúng đắn. Anh tựa nhẹ cằm mình lên mái tóc cậu. Cả hai cứ thế rơi vào giấc ngủ ngắn thật bình yên. Đến khi chiếc xe dừng lại và mọi người bắt đầu dỡ hành lý xuống, cả hai mới choàng dậy.
Căn phòng của Temma và Miyabi được ở là một nơi thoáng mát, có tường kính nhìn ra biển. Miyabi luôn ao ước được thức dậy bên biển cùng với Temma. Có lẽ đồng nghiệp đều biết đôi vợ chồng son họ quấn quýt nhau thế nào, nên mới đặc biệt để dành căn phòng này cho họ.
Buổi đầu tiên, họ cùng đồng nghiệp ở công ty Temma ra biển chơi. Anh nắm tay Miyabi đi dạo dọc bờ cát, tắm trong nắng ấm và để làn nước biển mát lạnh vỗ về đôi chân trần. Temma không thể rời mắt khỏi nửa phần cơ thể trong lớp khăn mỏng của Miyabi. Còn Miyabi khi phát hiện ra ánh nhìn thiếu đứng đắn của chồng thì lại đỏ mặt.
“Người khác đang nhìn chúng ta đấy!” Cậu nói.
“Có sao đâu chứ!” Temma bật cười. “Anh chỉ đang ngắm người vợ quyến rũ của mình thôi mà. Em cũng nhìn anh suốt nãy giờ đấy thôi.”
Miyabi chối:
“Không có…”
“Thật chứ?”
Temma ranh mãnh hỏi lại. Miyabi cố tình tránh ánh mắt thăm dò của anh, vì cậu biết anh đã đúng. Suốt từ lúc thấy cơ thể cân đối, săn chắc của Temma trong chiếc quần bơi màu lam tiệp với màu mắt anh, cậu đã không thôi dán mắt mình vào anh rồi.
“Đừng trêu chọc em nữa.” Miyabi nói giọng dỗi hờn, nhưng cậu chỉ đang bối rối mà thôi. Dù đã yêu nhau một thời gian dài trước khi kết hôn, cậu vẫn cảm tưởng như chỉ mới hôm qua thôi cậu bắt đầu cảm nắng Temma. Khi ấy, cậu chỉ dám nhìn anh từ phía xa, chốc chốc giật mình đỏ bừng mặt khi anh cũng quay lại nhìn cậu. Cậu yêu thích nụ cười như nắng ấm của anh. Nụ cười đó hiện đang ở trước mắt cậu, chỉ dành cho cậu. Đôi lúc niềm hạnh phúc này quá to lớn, như nước biển xô vào lòng cậu, khiến cho cậu cảm thấy không thật chút nào.
Temma cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Miyabi:
“Anh xin lỗi mà. Vì em quá đáng yêu mỗi khi bị anh trêu chọc đấy.”
Chỉ thế thôi, tim Miyabi lại loạn nhịp.
Sau một ngày vui chơi bên bãi biển, buổi tối Temma và Miyabi tham gia bữa tiệc nướng ngoài trời cùng đồng nghiệp. Không khí thật ấm cúng, thân mật. Ai nấy đều chúc mừng cho hai người họ, thậm chí còn ganh tỵ vì sự ngọt ngào của đôi vợ chồng son. Temma vui lắm. Anh luôn thấy tự hào khi nghe người khác nói về vợ mình, đến nỗi chỉ muốn hét to lên rằng người con trai ấy là của riêng mình anh.
Vì quá hào hứng mà Temma có hơi quá chén. Thường ngày, Temma chưa bao giờ để bản thân uống đến say mèm. Nhưng hôm nay là ngoại lệ. Miyabi cũng không ngăn cản, chỉ thỉnh thoảng nhắc nhở anh đừng nên uống nhiều quá.
Trong một phút bất cẩn, Temma vô tình làm đổ bia lên áo Miyabi. Cậu không hề tỏ thái độ khó chịu mà chỉ nhẹ nhàng kéo anh về phòng. Vừa bước qua cửa, Temma ngay lập tức ôm lấy cậu từ phía sau, gục mặt vào phần lõm giữa vai và cổ cậu, thì thầm:
“Anh không cố ý đâu… Anh xin lỗi mà…”
Miyabi cười dịu dàng, khẽ vỗ về đôi tay Temma đặt trên người mình:
“Được rồi. Em không trách anh mà. Mau thay đồ rồi nghỉ ngơi sớm thôi.”
“Không!” Temma đột nhiên la lên, hơi thở của anh mang mùi cồn phả vào bên má Miyabi. “Anh chưa muốn ngủ… Anh muốn vợ cơ…”
Miyabi gỡ đôi tay Temma đang vòng qua người mình, rồi cậu xoay người lại đối diện với anh.
“Anh say rồi.”
“Anh đâu có say…” Nói rồi, Temma đặt hai bàn tay lên má Miyabi, vuốt nhẹ. “Vợ của anh đẹp lắm…”
Anh cúi xuống hôn lên đôi môi Miyabi trước khi cậu kịp nói gì. Bàn tay trượt từ gò má xuống cổ, rồi xuống ngực, theo sau là những nụ hôn cháy bỏng. Miyabi thở gấp khi đôi môi của Temma rời khỏi mình một lúc, rồi lại lần xuống nơi cổ.
“Temma…”
“Yên nào.” Temma thì thầm. “Còn dính chút bia ở đây này…”
Anh cởi nút áo sơ mi của cậu, rồi để lại những dấu hôn trên ngực. Nơi còn vương chút đồ uống anh đã làm đổ lúc nãy trên ngực cậu giờ đang nóng bừng lên. Đầu lưỡi của Temma như mang lửa thiêu đốt cậu, khi anh chạm vào chỗ nhạy cảm trên ngực cậu.
“Đừng mà… Temma…”
Temma dường như không nghe. Anh tiếp tục cắn mút thật mạnh khiến Miyabi vùng vẫy một chút, nhưng cậu không rõ đó là do thật sự muốn Temma dừng lại, hay là vì khoái cảm đang dâng lên trong cậu.
“Dạo này vợ hay bỏ bê anh lắm…” Temma tách ra khỏi Miyabi một chút, rồi lại nũng nịu dụi vào cổ cậu như một đứa trẻ. “Lúc nào cũng bận bịu công việc… Quá ít thời gian dành cho anh…”
Quả vậy, Miyabi gần đây thường xuyên căng thẳng với công việc. Ngay cả khi ở nhà, cậu luôn nghĩ đến cách giải quyết chuyện ở công ty mà hay lơ là Temma. Thì ra, ngoài mặt anh luôn chưng ra bộ dạng vui vẻ, không cần vợ bận lòng, nhưng bên trong lại rất tủi thân và cô đơn như vậy. Nhận ra điều đó, Miyabi cảm thấy mình có lỗi.
“Em xin lỗi…”
Cậu dịu dàng vuốt ve tấm lưng của Temma, cảm nhận từng hơi thở và nhịp đập của anh. Miyabi dìu anh về giường, còn Temma thì luôn miệng nói:
“Anh nhớ vợ lắm… Nhớ rất nhiều…”
Bộ dạng lúc này của anh làm cậu nhớ đến lúc hai người chưa kết hôn. Đôi lúc vì công việc quá nhiều, hay vì những chuyện cỏn con mà cãi nhau. Thế rồi anh luôn đi tìm cậu, nói nhớ cậu xiết bao. Giữa họ chẳng cần lời lẽ hoa mỹ, chỉ cần chân thành nhất. Temma luôn là chỗ dựa vững chắc cho cậu. Nhưng Miyabi cũng yêu những lúc anh như thế này, nũng nịu đòi sự chú ý từ cậu.
“Từ giờ, em sẽ chăm sóc anh tốt hơn nữa. Được chứ?”
Môi Miyabi tìm thấy Temma. Cậu trao cho anh những chiếc hôn thật sâu. Bàn tay không cần dẫn dắt mà tự tìm đến nút áo của Temma, rồi xuống sâu hơn nữa. Temma có hơi bất ngờ trước sự chủ động của vợ, nhưng anh lại rất thích. Với một cái xoay người, anh đã nằm trên Miyabi và nở nụ cười tinh nghịch:
“Vậy thì… chúng ta chăm sóc nhau đến sáng nhé?”
-Hết-

Để lại một bình luận